"Chào cô, Tô Thiển Thiển đúng không, mời ký nhận." Diệp Huyền vẫn lạnh lùng như trước đưa hàng tới. Lúc Tô Thiển Thiển nhìn thấy Diệp Huyền, đột nhiên cô lại cảm giác tim loạn nhịp. Nếu như lúc đàn ông nhìn thấy mỹ nữ tim sẽ đập rộn lên, thì con gái nhìn thấy soái ca cũng sẽ giống như vậy. Diệp Huyền chắc chắn là một anh chàng rất đẹp trai, là người đẹp nhất trong cửa hàng chuyển phát nhanh đó. Mà sau khi vào được hệ thống này, lấy được phần thưởng đầu tiên xe thể thao siêu cấp, Diệp Huyền càng trở nên thong dong, tự tin hơn nữa, khí chất anh tư bộc phát, mị lực càng tăng cao.Quả đúng là một nam thần!
Tô Thiển Thiển con mắt xách nhất chuyển, lộ ra một cái ngượng ngùng tiếu dung, nhăn nhăn nhó nhó hỏi: "Anh đẹp trai thuộc về cái gì vậy?" Diệp Huyền vô thức nói: "Tôi tuổi chó." Tô Thiển Thiển thẹn thùng cúi đầu: "Không, anh thuộc về tôi." Diệp Huyền phì cười một tiếng: "Cô cũng đâu giống chó mà." Tô Thiển Thiển: "... Lúc này, Diệp Huyền đã bước lên trước, đẩy cô đến cạnh cửa. Khoảng cách giữa hai người rất gần, dường như có thể nghe được hô hấp của đối phương. Tô Thiển Thiển cảm giác một mùi hương nam tính thoảng vào mặt, nhịp tim càng nhanh hơn gấp đôi, cả người chóng mặt. "Anh ấy muốn hôn mình sao..."
Bình luận truyện