Một vũ công chuyên nghiệp không biết từ bao giờ đã bị mê man bởi bia rượu kia nàng choáng váng tỉnh lại cảm giác có thân hình một ai đó đang đè lên người nàng, xung cảnh xung quanh đều là thời cổ trang. Nàng thầm nghĩ mình đã lạc vào đâu. Diệp Vũ Sắc ra sức đẩy người nam nhân kia ra. Nhưng sao trong người như có một ngọn lửa thiêu đốt chỉ có nam nhân mới khống chế được chuyện đó. Nam nhân kia lên tiếng giải thích nàng đã bị trúng dược tình giờ đây chỉ có thể quan hệ cùng nam nhân mới có thể giải độc.
Sau đêm ân ái đó nàng trở về phủ thì đã bị nàng công chúa xưa nay cai quản phủ tướng quân họp mưu cùng ả vợ kế của cha cô chuốc dược tình cho cô rồi giờ đây đem cớ đó để đuổi mẹ con cô ra khỏi phủ. Không nơi nương tự mẹ con cô đành vào chốn lầu xanh nương nhờ người bạn khi xưa của mẹ mình. Thời gian ở chốn lầu xanh này nhìn công việc làm ăn không khắm khá là bao. Diệp Vũ Sắc đã bày cho tú bà nơi đây và điều kiện là phải chia đôi. Nàng ra sức tìm các vũ công ban nhạc và tự phổ nhạc nàng tập luyện những điệu múa cổ trang để trình bày cho các quý ông xem. Quả như từ đó nơi lầu xanh kia luôn tấp nập người ra vào. Nhưng nàng không biết rằng nàng đã lọt vào mắt xanh một người tiêu sái.
Sao lại là cảm giác này đầu nàng choáng váng mơ màng ngất xỉu. Tỉnh dậy nàng đã bị trói tay chân trước mặt là một người đàn ông to lớn đeo chiếc mặt nạ để che đi khuôn mặt thật. Linh cảm cho nàng biết đây là chuyện chẳng tốt lành gì. Khi đối đáp cùng người bịch mặt kia Vũ Sắc có thể đoán ra được đây là người ngày đó đã cùng nàng có mối tình một đêm kia. Một lần nữa hắn cưỡng đoạt nàng trong những giọt lệ của Vũ Sắc hắn có phần hối hận chẳng lẽ con tim hắn đã yêu nàng. Trong lúc vô tình hắn đánh rơi chiếc mặt nạ kia chân tướng bị bại lộ thì ra là Tấn Vương Gia Sở Hoàng. Sau khi rời đi hắn luôn theo dõi nàng khi thấy nàng thân mật cùng nam nhân khác trong lòng sinh ra bức bối. Đã lỡ yêu em Sở Hoàng chỉ còn cách phải thổ lộ cùng nàng và cưỡng đoạt nàng về phủ chỉ cho Vũ Sắc phục vụ một mình hắn.
Bình luận truyện