【Ban đêm, thành phố được bao phủ bởi ánh đèn neon nhộn nhịp.
Xe huyền phù chạy trên làn đường lơ lửng đan xen giữa những tòa nhà cao tầng, tạo cho người ta cảm giác về không gian hỗn loạn.
Dưới những tòa nhà này, trên con đường rực rỡ ánh đèn, con người sống buông thả phóng túng vẫn đang tận hưởng những cuộc ăn chơi trác táng về đêm.
Bên trong quán bar xa hoa, giữa đám người nhảy múa loạn lạc, thỉnh thoảng có một hai người té xỉu trên mặt đất, nhưng một lúc sau, họ sẽ tự tỉnh lại, bình an vô sự.
Vì vậy, không ai cảm thấy kinh hoảng khi có một đám người ngất xỉu, và cũng không ai để ý đến đồng tử màu xám của họ sau khi tỉnh lại.
Còn chưa tới nửa đêm tận tình hưởng thụ, toàn bộ quán bar đã chật ních người có con ngươi đã đổi màu.
Họ bao vây lấy những nhân loại chưa bị nhiễm, dưới tiếng hét chói tai làm âm nền, họ không ngừng cảm nhiễm đối với vật được cho là mục tiêu.
Cuối cùng, bọn họ đồng thời mang vẻ mặt không biểu cảm bước ra khỏi quán bar.
Sự cảm nhiễm đáng sợ này vẫn đang tiếp tục diễn ra, và nhân loại lại hoàn toàn không biết gì cả.
Tòa thị chính thành phố H
Đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ nhất trong lần tranh cử mới—— thủ lĩnh phe phiến quân vẫn luôn che giấu tung tích —— một thanh niên tóc vàng đã bị vệ sĩ đi bên cạnh chạm vào làn da.
Người thanh niên hoảng hốt một chút, sau đó cúi đầu nhìn tài liệu về phiến quân trong tay, trong con ngươi màu xám không có một tia cảm xúc.
"Mệnh lệnh: Phá hủy căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất của thành phố H"
Căn cứ phiến quân
Những binh lính tinh nhuệ nhất trong căn cứ nhận được mệnh lệnh: Phá hủy căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất của thành phố H. 】
— Trích từ《 Cảm nhiễm trí mạng 》
*
Chu Vũ nhìn người yêu trước mặt, ánh mắt đầy thâm tình.
Ngay cả khi cậu thật sự muốn ở bên người yêu của mình ngay lập tức, nhưng lý trí hiếm hoi còn sót lại của cậu nói cho cậu biết rằng người yêu của cậu bây giờ hoàn toàn không quen biết cậu. Nếu hiện tại cậu hấp tấp biểu lộ chỉ có thể bị coi là kẻ mất trí.
"Tôi thành thật xin lỗi vì sự cố lần này, tôi sẽ đưa anh đến bệnh viện, tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm!"
Chu Vũ làm yên lòng người đàn ông đang cố gắng đứng dậy, nói rằng cậu sẽ đưa hắn đến bệnh viện ngay lập tức, đừng di chuyển lung tung, nó sẽ làm nặng thêm thương tích của hắn.
Người đàn ông da trắng với mái tóc ngắn màu vàng, mặt mày sâu sắc lắc đầu, trong giọng nói có chút lãnh đạm mang theo hơi lạnh không thuộc về nhân loại: "Tôi không bị thương."
Chu Vũ bất đắc dĩ: "Nhưng anh đã bị xe đụng vào mà, cần phải đến bệnh viện kiểm tra. Nếu có nội thương thì sao?"
Người đàn ông ngừng nói, mím đôi môi mỏng có độ cong duyên dáng, đôi mắt xám nhìn thẳng vào khuôn mặt Chu Vũ.
Nhân loại tóc đen mắt đen trước mặt khiến hắn có cảm giác rất không tốt.
Nhịp tim đập quá tải, tốc độ lưu thông của máu cũng càng lúc càng nhanh hơn. Nếu không hắn có thể kiểm soát được các phản ứng sinh lý khác nhau của vật chủ, hắn sẽ nghi ngờ rằng đây là một loại virus ký sinh khác chưa được biết đến.
"Nghe tôi đi, đi bệnh viện kiểm tra một chút được không?"
Thanh niên tóc đen có đôi mắt dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng, sở hữu một loại ma lực khiến hắn không đành lòng từ chối bất cứ yêu cầu nào.
Đôi mắt của người đàn ông tóc vàng lạnh nhạt, cực lực kháng cự lại cảm giác kỳ lạ mà nhân loại này mang lại cho hắn.
Không, tôi từ chối đến bệnh viện.
"Được."
Chu Vũ nhìn người yêu vẫn lạnh lùng trước mặt, nở nụ cười tràn ngập vui vẻ.
Lần này họ không có một khởi đầu thuận lợi cho lắm nhưng không sao, cậu sẽ nỗ lực để giành lại tình cảm của người yêu, cậu muốn dành cho người yêu mình một tình yêu đích thực.
Dù sao, một đời trước bọn họ đã bỏ lỡ quá nhiều, quá trình ở bên nhau quá khổ cực.
Đời này, cậu sẽ không lặp lại những sai lầm như trước nữa.
Bằng cách này, người đàn ông tóc vàng ngồi trên xe với vẻ mặt không biểu cảm và được Chu Vũ đưa đến bệnh viện, nơi hắn được kiểm tra toàn thân từ trên xuống dưới.
Trong quá trình đến bệnh viện, Chu Vũ có hỏi về thân thế của người yêu, giữa lời nói ra ý định thả thính vô cùng rõ ràng.
Mà người đàn ông tóc vàng phải hao hết sức lực toàn thân mới chặn lại được cái miệng muốn nói ra danh tính thật của bản thân.
"Tên tôi là Birus." Virus, hắn là virus.
Người đàn ông tóc vàng nói xong, lại nhìn thanh niên tóc đen, không biết đang chờ mong cái gì.
"Birus? Tên rất hay!" Người thanh niên tóc đen nở một nụ cười dịu dàng.
Người đàn ông tóc vàng mặt không hề có cảm xúc, nhưng khuôn mặt hắn lại xuất hiện một vệt hồng nhạt.
Vật chủ này có vấn đề, trên mặt bắt đầu phát nóng, nhưng hắn lại không thể tìm ra nguyên nhân gốc rễ của vấn đề, trái tim hắn cũng đập ngày càng nhanh. Nhận định sơ bộ là vật chủ có bệnh tim.
Người đàn ông tóc vàng mang vẻ mặt không biểu cảm nghĩ.
Ngay sau khi đến bệnh viện, Chu Vũ đã đưa người yêu của mình đi kiểm tra hàng loạt vì sợ rằng người yêu vất vả lắm mới tìm thấy được lại bị cậu tông cho thành có vấn đề.
May mắn thay, kết quả kiểm tra rất khỏe mạnh, sức khỏe vượt ngưỡng bình thường.
Chu Vũ cuối cùng cũng yên lòng.
Mặc dù hơi lạ là tại sao người yêu của cậu bị tông văng xa như vậy, thậm chí còn không bị trầy xước da, nhưng cậu vẫn rất vui vì đã không làm tổn thương người yêu.
Suy cho cùng, đó là người cậu yêu sâu đậm, bị chính mình làm cho thành bị thương, nói không đau khổ hay áy náy tội lỗi là giả.
Hiện tại cậu đau lòng muốn chết, tình yêu đầy ngập trong lòng không nơi nào để trút, cậu nóng lòng muốn được hôn người yêu lúc này để biểu đạt sự áy náy.
Bước ra khỏi bệnh viện, Chu Vũ nhìn người đàn ông vẫn im lặng, ánh mắt dịu dàng.
"Vì vậy, để bày tỏ lời xin lỗi của tôi, tôi có thể mời anh ăn tối không?"
Thanh niên tóc đen ngỏ ý với hắn.
Người đàn ông tóc vàng muốn từ chối, từ ký ức còn tàn lưu trong cơ thể vật chủ, có thể biết được mời đi ăn tối là cách để nhân loại bày tỏ tình yêu, mong muốn được giao phối của mình.
Hắn là virus, không muốn cùng với nhân loại cấp thấp này...... giao phối.
Sau một lúc im lặng, người đàn ông tóc vàng sửa đổi xưng hô của thanh niên tóc đen, không hiểu vì sao hắn không muốn xếp hạng nhân loại này vào hạng thấp kém.
Tại sao lại như vậy?
Người đàn ông chìm trong suy nghĩ.
"Đúng rồi, tôi quên nói cho anh biết tên của tôi, Birus, anh có thể gọi tôi là Chu Vũ, hoặc là Chu."
Một nụ cười nở trên khuôn mặt của thanh niên tóc đen mắt đen, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, làn da trắng nõn của thanh niên dường như trở nên trong suốt, đôi mắt đen láy chứa đầy cảm xúc hắn không thể hiểu được, nhưng lại cảm thấy rất thoải mái.
Người đàn ông tóc vàng sững sờ nhìn người thanh niên, trong lòng thầm nhắc lại tên của người thanh niên.
Chu, Chu Vũ.
Đối với những người da trắng quen với tiếng Anh mà nói, cái tên Châu Á "Chu Vũ" rất khó nhớ, nhưng đối với người đàn ông tóc vàng thì lại rất dễ dàng. Điều này không chỉ bởi vì hắn là virus, cũng không phải một nhân loại chân chính, mà còn vì một loại cảm giác không thể giải thích được từ sâu trong linh hồn.
Hắn thậm chí là gần như mê luyến mà nói ra, phảng phất cái tên đó đã được đôi môi hắn gọi qua hàng nghìn lần.
"Chu Vũ."
Chu Vũ gật đầu cười, bộ dáng tóc vàng mắt xanh của người yêu hiện lên trong đôi mắt trong veo.
Điều này khiến người đàn ông tóc vàng có cảm giác chính mình là cả thế giới của nhân loại kỳ lạ này.
"Vậy chúng ta đi ăn tối cùng nhau nhé?"
Birus nhìn nụ cười của người trước mặt, cũng cứng đờ kéo ra một nụ cười, nói: "Được."
Thế nhưng, hắn vẫn sẽ không giao phối với nhân loại khác chủng tộc này đâu.
Birus nhìn vòng eo thon thả và cặp mông tròn trịa của người thanh niên tóc đen, trong lòng không ngờ có chút khó xử.
Tuy rằng hắn không có ý tưởng về giao phối, nhưng nhân loại này có phải đối với ai cũng quen thuộc như vậy không?
Sẽ muốn giao phối với những người khác ngoài hắn không?
Chu Vũ lại đưa người yêu lên xe, cảm thấy ánh mắt người yêu có chút kỳ quái.
Cậu nương theo ánh mắt nhìn chằm chằm của người yêu, cảm thấy thắt lưng hơi lạnh.
Tại sao lại nhìn chằm chằm vào eo của cậu?
Không nghĩ ra nguyên nhân, cậu quyết định tập trung lái xe không nhận ra rằng Birus thực sự đang nhìn chằm chằm vào bên dưới thắt lưng của cậu.
Tại Chu Vũ vừa mới tiến vào thế giới này mà nói, người yêu vẫn là người yêu của cậu, chỉ là thay đổi gương mặt thôi. Cậu còn chưa thoát ra được cảm xúc nùng tình mật ý của đời trước, sẽ muốn làm rất nhiều chuyện thân mật. Ví dụ như hôn môi, ôm ấp nhưng cậu cũng rất quan tâm đến việc người yêu mất trí nhớ, đối với người yêu bây giờ cậu chỉ là một người xa lạ.
Vì vậy, cậu cố gắng hết sức để kìm nén tình yêu trong lòng, muốn bắt đầu lại từ đầu theo đuổi người yêu, đồng thời có thể bù đắp những tiếc nuối của đời trước.
Dựa vào biểu hiện hờ hững của người yêu, Chu Vũ không thể nào tưởng được đời này mạch não của người yêu mình kỳ lạ đến mức nào, trong đầu toàn suy nghĩ đến những thứ 18, 21+.
Nếu sau khi giao phối nhân loại này muốn có con thì phải làm thế nào? Hắn có nên nói với cậu rằng bọn họ bất đồng giống loài thì không thể sinh trứng không?
Birus nhìn chằm chằm thanh niên tóc đen ngồi ở ghế lái bên cạnh với vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng thầm nghĩ.
Trời vừa sập tối, Chu Vũ đưa người yêu đến nhà hàng dành cho các cặp tình nhân nổi tiếng ở thành phố H, cũng đặt chỗ thành công.
"Thật may quá, tôi từng nghĩ rất khó để đặt trước chỗ ở đây." Chu Vũ tươi cười, nhẹ nhàng nói với người yêu lầm lì ít nói của mình.
Trên đường từ bệnh viện đến nhà hàng, Birus không nói vài lời, điều này thực sự khiến cậu cảm thấy có chút hoảng hốt.
Dù đã ở bên nhau hai đời nhưng đời này người yêu không còn ký ức gì nữa, cậu lại còn tông trúng người yêu, đây dường như là khởi đầu cho Bad Ending đây mà.
Nghĩ đến đây, Chu Vũ không khỏi nhíu mày sầu muộn.
Cậu vẫn còn đắm chìm trong tình yêu nùng liệt với người yêu ở kiếp trước, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy khổ sở vì sự lãnh đạm của người yêu lúc này.
Biết rằng tất cả những chuyện này là do không có ký ức, nhưng cậu vẫn không kiềm chế được cảm xúc của mình, có chút lo lắng thấp thỏm, tâm trạng cũng sa sút.
Birus nhìn thấy thần sắc cô đơn của thanh niên tóc đen trước mặt, không khỏi cảm thấy đau xót trong lòng.
Kỳ lạ, tại sao hắn lại cảm thấy khó chịu như vậy? Có vẻ như thân thể vật chủ này thật sự có vấn đề ở tim.
Ngay cả khi không biết tại sao, Birus vẫn vô thức đưa tay ra vuốt ve khuôn mặt của thanh niên.
"Đừng lộ ra vẻ mặt như vậy, trái tim tôi sẽ rất đau."
Chu Vũ cảm nhận được lòng bàn tay nóng rực của người yêu phủ lên má mình, kinh ngạc mở to hai mắt, tâm trạng thấp thỏm cũng tan biến mất.
"Không ngờ, Birus, anh còn sẽ biết tán tỉnh nha. Không biết anh đã làm mê mẩn bao nhiêu cô gái nhỏ rồi?"
Birus tiếp tục nhìn thẳng vào khuôn mặt Chu Vũ, trong lòng thì lên tiếng phản bác.
Không, trái tim hắn thật sự đau đớn, không phải tán tỉnh...... Hmmm... Nhân loại này đang ám chỉ điều gì đó cho hắn sao?
Đôi mắt của Birus hướng về phần thân dưới của nhân loại trước mặt.
Hắn có nên nói với cậu biết rằng hắn thật sự muốn từ chối giao phối với nhân loại không?
Sau khi từ chối, nhân loại này sẽ lại biểu hiện ra vẻ mặt khiến hắn khó chịu đó......
Birus rối rắm, đi theo Chu Vũ vào trong nhà hàng.
*
【Đã tiến vào thế giới nhiệm vụ, xin Đội Luân Hồi chuẩn bị sẵn sàng. Lần này cộng thêm 5 người mới. Mỗi người sống sót đến khi cốt truyện kết thúc, sẽ khen thưởng các cá nhân trong đội 800 điểm thưởng.】
Tại lối vào của căn cứ đông đúc, trong một lớp vỏ bọc trong suốt, một nhóm người ăn mặc kỳ lạ ngã trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.
Một lúc lâu sau, mới rốt cuộc có một người tỉnh lại.
Người đàn ông biểu tình ảm đạm nhìn thông tin thế giới trên cổ tay.
"Xong rồi, lần này chết chắc rồi."
- ---------
Cảm ơn... ~ cảm ơn các thiên sứ nhỏ của tôi ~ yêu các bạn ~ moah moah
Mẩu chuyện nhỏ:
Ý thức thế giới Tương lai: (mặt vô cảm bị trói vào ghế) Ta muốn báo cáo các ngươi đang giam giữ người bất hợp pháp.
Ý thức thế giới Cthulhu: (im lặng ăn dưa)
Ý thức thế giới Thần quái: (nở nụ cười vui sướng khi người gặp họa) Đừng hất nước bẩn lên người ba, ngươi rõ ràng là bị tác giả bắt trói lại!
Ý thức thế giới Tương lai: (mặt không biểu cảm) Ồ, vậy à, tiếp theo ngươi giúp ta gọi 110 đi, ta phải báo cáo tác giả vì nội dung khiêu dâm và bạo lực.
Ý thức thế giới Thần quái: (ánh mắt bất chợt sắc bén.jpg) Tại sao ba phải giúp ngươi? Ngươi chính là thủ phạm khiến oắt con bị chia nhiều phần như vậy.
Ý thức thế giới Tương lai: (mặt không biểu cảm) Ba là một sự tồn tại mang địa vị cao, chẳng lẽ ngài không giúp được tại hạ sao?
Ý thức thế giới Thần quái: (cha già mỉm cười vui vẻ.jpg) Okela, để ba giúp ngươi! (Lấy điện thoại ra)
Ý thức thế giới Cthulhu: (lặng lẽ duỗi thẳng xúc tu đập điện thoại ra từng mảnh) Thần quái, tới giờ uống thuốc rồi đúng không?
Ý thức thế giới Thần quái: (anh da đen chấm hỏi.jpg) Hả? Uống thuốc gì? Ba còn khỏe mà! Ba không có bệnh!
Ý thức thế giới Cthulhu: (bế thần quái ra xa) ngươi với chỉ số thông minh của ngươi nên ngừng trò chuyện với tên cuồng tự sát này đi. (mệt tim.jpg)
Ý thức thế giới Tương lai: (mặt vô cảm) Không có ai giúp đỡ sao? Được thôi. (cắn lưỡi tự sát.jpg) Không sớm thì muộn ngươi cũng sẽ bị khóa lại (phun máu vô tác giả)
Editor: Anh không có gì ngoài sự ảo tưởng vô hạn định... Edit mà thấy ngượng giùm anh...
Dạo này có chút vấn đề với công việc và hơi bị áp lực... Nhưng hiện tại đã không sao rồi!!! Tui đã tìm được một công việc mới hahaha!!! Đang trong giai đoạn bàn giao lại công việc, không còn áp lực như trước nhìn mặt sếp mà sống nữa nên muahaha sẽ cập nhật chương đều lại nhaaaa