Để diễn tả toàn bộ vẻ đẹp đỉnh cao của Ôn Kỳ thì cho dù có dùng cách lý giải nào đi nữa thì cũng đều khiến nó trở nên dong chi tục phấn(tầm thường) mà thôi. Lâm Dực hiện là một giảng viên đại học, chủ giảng môn lý luận nghệ thuật, đối với việc định nghĩa hai từ “xinh đẹp” này của y có thể nói là đã nghiêm khắc đến nước biến thái. Hiện tại, y chỉ có thể nói, sự yêu nghiệt của người trước mặt này dù có dùng bao nhiêu toa xe đi nữa cũng không thể chở đủ, hết lần này tới lần khác, khuôn mặt của Ôn Kỳ đích xác đã đâm thẳng vào trong đáy lòng của hắn.
Lâm Dực là một gay chính hiệu. Cho dù y đã kết hôn, còn có một cô con gái năm tuổi, nhưng chuyện này vẫn như trước không ảnh hưởng đến sự thật y là một người đồng tính.Y đối với Ôn Kỳ có hảo cảm, y cũng xác định Ôn Kỳ và mình chính là cùng một loại người, cho nên y muốn tiếp cận hắn, nhưng điều duy nhất mà y không nghĩ tới chính là, chính mình sẽ không kìm lòng được. Kìm lòng không được mà trở thành phe chủ động. Vào lần thứ nhất lúc Lâm Dực trông thấy Ôn Kỳ, y chỉ là kinh diễm, kinh diễm qua đi, chỉ còn lại những xúc cảm mơ hồ.
Lần thứ hai, chính là vào xế chiều hôm nay tại nhà trẻ, y vẫn như trước kinh diễm, mà kinh diễm qua đi, y lại không tự chủ được đến gần bắt chuyện. Y không nghĩ tới chính là, lần thứ ba này, lại có thể so với trong tưởng tượng tới nhanh như vậy. Lần này, ngoại trừ kinh diễm, Lâm Dực cảm thấy chính mình nhất định phải làm vài chuyện gì đó, ví dụ như… anh hùng cứu mỹ nhân. Chính vì thế, cuộc chạy đua tình cảm của hai b aba chính thức bắt đầu…
Bình luận truyện