Cô gái nói xong, nắmtay phải còn ở trước mặt ba người phô trương thanh thế vung lên một cái, quả là trong ngày thường ba đại tiểu thư nuông chiều từ bé sợ tới mứckhông nhẹ.
Những bạn học khác cũng đều bởi vì một màn màtrợn mắt há hốc mồm, ai cũng không ngờ tới một cô gái xinh đẹp kiều mịnhư thế, sẽ có hành động ngoài ý muốn như vậy.
Lúc này vẻmặt Lâm Tử Phong mồ hôi lạnh, anh nhanh chóng kéo cô gái từ trong đámngười ra ngoài, chạy trốn đến một chỗ hẻo lảnh giống như thao trường.
Ngày hôm nay nửa thân trên cô gái còn mặc cái chiếc áo sơ mi trắng của hắn,nửa người dưới còn lại là một cái quần short jean tìm từ trong tủ quầnáo của minh, bởi vì ống quần đối với cô mà nói vẫn là quá dài, liền gấplên phía trước vài lần, dừng lại đúng vị trí chính xác.
Mặcdù cô gái mang chính là một thân trang phục nam, nhưng không sánh bằngcó một vóc người hoàn mỹ, cho dù không có quần áo vừa người che xuống,vẫn như cũ là vừa hoạt bát vừa tinh tế, quyến rũ nhưng bên trong khôngmất vẻ hồn nhiên, vô tội bên trong nhiều hơn một phần thẳng thắng, trách không được vừa lộ mặt liền đưa tới oanh động không nhỏ.
Bất quá trừ xinh đẹp ra, Lâm Tử Phong phát hiện cô gái so với tối hôm quavẫn có một chút biến hóa, rõ ràng khác nhau nhất chính là mồm miệng côgái lanh lợi lên rất nhiều, nói chuyện nghe đi tới không còn có cảm giác cố sức, thậm chí dùng một câu nói đều cho Diêu Mộng Kỳ khiếp sợ luôn...
”Vừa rồi mấy người kia đều là bạn học của tôi, bọn họ,bọn họ kỳ thật không ác ý gì”, nhìn thấy trên mặt cô gái như trước vẫnbiểu hiện một bộ tức giận, Lâm Tử Phong nỗ lực an ủi.
”Hừ,trước mặt mọi người lại để cho ca ca xấu mặt, ta xem mấy cái nữ nhân kia chính là vô sỉ!” cô gái vẫn cứ không tha thứ, trong lúc nói chuyện tayphải nắm lại giương lên.
Trong lòng Lâm Tử Phong mặc dù cóchút cảm động, nhưng giọng nói cô gái nói lời này cùng với vẻ mặt lại để cho anh có chút buồn bực, bởi vì cùng tối hôm qua cô gái mang đến choanh một cảm giác không giống với lúc trước.
Đôi mắt Lâm TửPhong nhìn chăm chú cô, quan sát toàn thể một phen, trong đầu đột nhiênnhớ tới một chi tiết. Buổi sáng hôm nay lúc ra khỏi cửa, anh đóng cửathả TV một đêm, mà trên TV tiết mục diễn chính là nói về hàng loạt hắcđạo Hồng Kông Cổ Hoặc Tử.
Thì ra là thế! Nỗi băn khoăn trong lòng Lâm Tử Phong lập tức liền hiểu ra, sở dĩ cô gái có phần khuynhhướng trở nên bạo lực, xem ra đều là chịu ảnh hưởng từ Cổ Hoặc Tử, tiếng phổ thông cô trở nên lưu loát, có lẽ cũng là bởi vì nguyên nhân nhìnphim lồng tiếng một đêm tiếng phổ thông.
Suy nghĩ cẩn thậnlại, Lâm Tử Phong ngược lại cảm thấy cô gái bây giờ nhìn qua càng thêmđáng yêu, cô giống như một tấm giấy trắng chưa từng có bị người xấu vẽqua, thấy cái gì thì sẽ học cái đó, bất quá Cổ Hoặc Tử là không thể nhìn lại rồi, sau này cấp cho cô mở rộng một chút đồ vật thích hợp cho côgái xem mới được.
”Cô thấy tờ giấy tôi lưu lại trên bàn?”Lâm Tử Phong hỏi một câu, bởi vì phía trên anh viết cô gái nhớ phải ăncác loại điểm tâm, và cuối cùng ký tên một chữ “Phong”, cô gái mới cóthể gọi anh là Phong ca.
Cô gái cười hì hì gật đầu: “Điểm tâm anh mua đều ăn thật ngon nha, toàn bộ bọn nó tôi đều ăn xong hết rồi. “
Lâm Tử Phong cũng cười ha ha, kỳ thật điểm tâm sáng anh mua vô cùngbìnhthường, bất quá chính là các loại sữa đậu nành bánh quẩy bánh bao, không nghĩ tới cô gái thích ăn như vậy: “Cô thích ăn là tốt rồi, chúng ta còn chưa có chính thức làm quen, tên của tôi gọi là Lâm Tử Phong, nếu nhưcô thích, tiếp tục kêu Phong ca cũng được. Cô tên là gì nhỉ? “
”Người nhà của tôi gọi tôi là Anna”, cô gái không nghĩ ngợi gì mà đáp.
”Anna”, Lâm Tử Phong đi theo lập lại một câu: “Vậy sau này tôi gọi cô là Na Na đi. “
Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, Anna lần đầu tiên nhắc tới người nhà của cô, Lâm Tử Phong tò mò truy hỏi một câu: “Người nhà của cô biết côbây giờ ở chỗ này không? “
Nghe được câu hỏi Lâm Tử Phong,Anna đột nhiên cảnh giác lên: “Phong ca, anh ngàn vạn lần không được nói cho bọn hắn biết tôi ở chỗ này, tôi là từ trong nhà trốn tới đấy, trong khoảng thời gian ngắn vẫn không thể trở về được! “
Lâm TửPhong cười khổ có chút bất đắc dĩ, anh không quen biết người nhà Anna,cho dù muốn nói cũng không biết nói với ai đây, huống chi Lâm Tử Phongchỉ mong sao Anna như thế này một đại mỹ nữ có thể ở bên cạnh anh lâuthêm một chút: “Yên tâm đi, tôi sẽ không nói cho bọn hắn biết, cô muốn ở trong nhà của tôi bao lâu liền ở bao lâu cũng được. “
Anna hưng phấn từ trên ghế đá nhảy dựng lên: “Phong ca, anh là người tốt nhất! “
Lâm Tử Phong nhếch miệng cười: “Bất quá trước lúc này, trước tiên còn phảimua cho co vài bộ quần áo”, cũng không thể làm cho một đại mỹ nhân ngàyngày mặc trang phụcnam của mình chứ.
Lâm Tử Phong mangtheo Anna hướng ra ngoài trường đi đến, dọc theo đường đi đụng tới không ít bạn học đang đi học, bất quá cho dù bọn họ lại tiếp tục sốt ruột,nhìn thấy bóng dáng hai người kia vẫn là dồn dập liếc mắt, quả thực nắmgiữ tỉ lệ trăm phần trăm người quay đầu lại.
Lúc Lâm TửPhong đang bước ra cổng trường, nhìn thấy được hai bóng người quenthuộc, chính là bạn học cùng lớp của anh, cũng là bạn bè của anh, DươngVĩ và Lữ quang.
”Dương Vĩ, tiết đầu buổi sáng giúp tôi viết giấy xin nghỉ: “ Lâm Tử Phong hướng về hai người kia la lớn.
Không có gì bất ngờ xảy ra, mỗi lần tên này có lực chấn kinh vừa ra, là cóthể lập tức khiến cho một vùng cười vang, bất quá Dương Vĩ cũng đã quenthuộc từ lâu, cả hai mắt đều tập trung lên người Anna bên cạnh Lâm TửPhong, trong miệng thuận miệng trả lời một câu, “Lần này viết cái gì lýdo gì đây “
”Tùy cậu”, Lâm Tử Phong nói cũng không quay đầulại, mang theo Anna rẽ vào một chỗ cua, liền tại cửa trường trung học Đệ Nhất biến mất.
”Ê béo, tâu vừa mới không có hoa mắt đi chứ?” Dương Vĩ đứng tại chỗ, trên mặt thể hiện một biểu tình khó có thể tin được.
”Mi có hoa mắt hay không tâu làm sao biết.” Lữ Quang biệt hiệu tên béo trả lời rất có logic.
”Tâu nói chính là bên cạnh nó là đại mỹ nữ ấy, mi chẳng lẽ không thấy sao? “
Lữ Quang lúc này mới gật đầu trì độn: “Thấy được, quả thật rất xinh đẹp. “
Dương Vĩ dùng ngón tay vuốt cầm của mình: “Hai người bước đi vội vàng, ngườiđiên rõ ràng không có đến muộn lại gọi tâu giúp nó xin nghỉ, chẳng lẽhai người kia lại muốn đi...!” trong ánh mắt Dương Vĩ lộ ra anh sángdâm*tà.
”Không phải là muốn đi ăn xâu nướng chứ?” trong nháy mắt tên béo Lữ Quang hai mắt ửng hồng, trong miệng nuốt một ngụm nướcmiếng thật to.
”Ăn, ăn, mi chỉ có biết ăn thôi, có ngườisáng sớm đi ăn xâu nướng sao?” Dương Vĩ vừa nói vừa vỗ ót Lữ Quang mộtcái: “Đi thôi, bị muộn rồi! “
Cách trung học Đệ Nhất cách đó không xa, có một cái đường phố coi như náo nhiệt, hai bên đường phố cửa hàng có đủ loại kiểu dáng, trong đó đương nhiên là có không ít cửa hiệu bán nữ trang.
Lâm Tử Phong mang theo Anna một nhà cửa tiệmdạo chơi, mỗi khi Anna thử một bộ quần áo, lúc đứng phía trước gương hỏi anh có đẹp hay không, trong miệng Lâm Tử Phong trả lời đều chỉ có haichữ: “Đẹp lắm!” bởi vì Anna thực sự bất luận mặc quần áo gì trên người,đều con mẹ nó quá mức xinh đẹp.
Đã như thế, ngắn ngủi hơn10', trên tay Lâm Tử Phong liền cầm bốn năm ' bao lớn bao nhỏ, tiền sinh hoạt nửa tháng nháy mắt liền tiêu hết.
Lâm Tử Phong mặc dùcó chút thịt đau, chính là mỗi lần nhìn thấy Anna mặc quần áo mới vàođứng ở trước mặt mình mà trên mặt lộ vẻ chờ mong, anh như thế nào lạinhẫn tâm để cho Anna thất vọng. Vấn đề tiền sinh hoạt, chỉ là sau nàymình thiếu tiền một ít.
Bất tri bất giác làm hai người đitới một cửa tiệm nội y, Lâm Tử Phong có phần xấu hổ đứng trước cửa, Anna thì đã bị nhân viên nhiệt tình kéo đi vào, còn hướng vẻ mặt hồn nhiênvề phía Lâm Tử Phong kêu lên: “Phong ca, anh cũng tiến vào đi! “
Nhìn trên mặt nhân viên kìm nén một nụ cười xấu xa lại, Lâm Tử Phong có chút xấu hổ nói: “Cô đi đi, chọn được rồi nói cho tôi biết là được. “
Nhân viên duyệt vô số người, vừa nhìn thấy biểu hiện hai người cũng đã đoánđược, hai người tuổi trẻ này nhất định không phải anh em mà là một đôitiểu tình nhân, quan hệ của hai người này, vẫn còn trong giai đoạn tìnhyêu thuần khiết, nam sinh và nữ sinh đến mua nội y, hiển nhiên là muốnphát triển quan hệ tiến thêm một bước.
Nhân viên rất biếtđiều nhìn về phía Lâm Tử Phong nói một câu: “Tiểu ca yên tâm đi, tôinhất định chọn mấy bộ nội y hot nhất cho bạn gái của anh, tin tưởng anhnhất định sẽ thích!” nói xong nhân viên quay về anh nháy mắt một cái,thật giống như là đang nói, dục vọng nam nhân tôi hiểu rõ nhất, giao cho tôi bảo đảm không thành vấn đề.
Lâm Tử Phong không nghĩ tới nhân viên nói trắng ra như thế, liên tưởng đến tối hôm qua trên bờ biển nhìn thấy vóc người cô gái hết sức tinh tê lại mặc nội y gợi cảm bốclửa, trái tim tăng tốc không tự kìm hãm được nhảy lên, “Vậy, vậy cái cảm ơn nhé. “
Sau 10', Anna cầm hai cái túi đi ra, Lâm Tử Phong đương nhiên không tiện hỏi cô mua mấy bộ nội y, chỉ có điều mặt trêncùng tầng kia, anh mơ hồ nhìn thấy có một mảnh sợi tơ đen tuyền lộ rangoài...
”Nóng quá...!” Lâm Tử Phong từ đầu đến cuốigiật vài cái quần áo của mình, lại để cho lượng lớn không khí lượng lớntrút vào bên trong, khí huyết cả người mới dâng lên tạm thời giảm bớtđi.
”Rất nóng sao? Tôi cảm thấy tốt lắm mà”, Anna khó hiểu nói.
Lâm Tử Phong bất đắc dĩ nhìn cô một cái, dây dưa tiểu yêu tinh này ngàyngày ở trước mặt mình lắc lư, xem ra sau này phỉa tăng mạnh định lực của mình mới được. “Bên kia có một quán trà sữa, chúng ta đi uống ít đồđi”, Lâm Tử Phong đề nghị nói.
”Trà sữa? Thứ này, dễ uống sao?” Anna nghi hoặc hỏi một câu.
”Đương nhiên dễ uống rồi, nói như thế nào đây, so với coca uống ngon hơn”, Lâm Tử Phong không thể làm gì khác hơn là so sanh như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy cô gái có chút đáng thương, lớn như thế này mà ngay cảcoca và trà sữa đều không có uống qua, cô từ trong nhà trốn ra ngoàicũng có thể cảm thông được.
Anna vừa nghe trên đời này lạicó đồ so với coca còn uống ngon hơn nữa, lập tức phấn khởi liền hướngphố đối diện chạy tới, nhưng lúc này trên lối đi bộ đèn đỏ vừa mớichuyển vàng, phía trước một chiếc xe con đang mở đủ mã lực muốn lúc đènvàng biến thành đèn xanh trước vọt qua lối đi bộ!
Hiển nhiên một trận tai nạn xe liền xảy ra, người đi trên đường phát ra tiếng hétchói tai cao. Sắc mặt Lâm Tử Phong trong nháy mắt cứng đơ, hai tay củaanh hoàn toàn thả lỏng, túi đồ hết thảy đều rơi xuống đất, dưới chân cất bước xông lên phía trước, tính toán thời gian một giây đồng hồ cuốicùng kéo Anna từ thân xe trước trở về.
Nhưng tốc độ chiếc xe con thật sự quá nhanh, lái xe cũng không nghĩ tới có người sẽ ở phíasau chạy lên vạch trắng dành cho người đi bộ, mắt thấy phải đụng vào côgái phía trước, lái xe thế nhưng lại ngay cả phanh cũng đều quên giẫm.
Lâm Tử Phong biết tất cả đã không kịp, dưới chân anh đạp một cái, thân thể lao ra ngoài, ôm Anna thật chặt vào trong lòng.
Một giây sau, tiếng đụng chạm trầm trọng, thanh âm xe thắng gắp phát rachói tai, trên đường cái tiếng kinh hô người đi đường vang thành mộtvùng!