Đất nước loạn lạc, nhân dân oán thán mà lầm than, nhà tan cửa nát, lệ đổ thành sông, máu chảy thành dòng, tiếng kêu ai oán, trời cao không thấu, biết phải làm sao đây? Anh hùng cũng vô số, nhưng trong thời chiến hỗn loạn này lại lần lượt bị thất bại. Quân địch thực sự là quá mạnh. Thế nhưng, lẽ nào đất nước cả đời đều phải chôn vùi nỗi căm hận hay sao? Không! Đất nước cần đứng lên, vùng dậy chống lại kẻ thù hung ác.
Hắn xuất hiện. Hắn oai phong tựa như một vị thần, khí thế cao ngạo bức trời. Mỗi một lần đánh trận của hắn đều thắng rất vẻ vang. Hắn rất đặc biệt, tựa hồ cả người như có thứ ánh sáng kì diệu chiếu rọi, chỉ cần động mình một cái, tất cả đều không thoát được vòng vây của hắn. Ha ha, muốn đánh bại hắn? Chỉ sợ là có chí mà cũng chẳng thể thực hiện! Hắn chính là một vị thần sống người người ca tụng! Hắn uy dũng là như thế, phiêu lãng tuấn dật, trở thành niềm kiêu hãnh của cả đất nước. Kết cục tưởng như đã định, vậy mà chỉ cần một cái động tay của hắn, cục diện đã thay đổi một cách thật hoàn hảo. Như vậy là tốt rồi, một đất nước suy bại đã được cứu rồi! Đây mới chính xác là anh hùng thực sự.
Bình luận truyện