Tô Băng Lệ vừa đàn vừa đưa ánh mắt ướt tình ca khắp mọi người có mặt trong Dịch quán. Khi ánh mắt của nàng chạm vào ánh mắt buồn rười rượi của trung niên thư sinh thì bốn sợi tơ đàn đứt lìa. Tấu khúc bị cắt đoạn giữa chừng.Mọi người nhốn nháo hẳn lên. Dây đàn đứt ắt có điều gì đó chẳng lành sắp xảy ra.Tô Băng Lệ vừa hạ cây đàn tỳ bà xuống thì bất thình lình trung niên thư sinh chỉ một cái lắc vai. Thân thủ siêu phàm của y băng lên khán đài. Y cắp ngang lấy vòng tiểu yêu của Tô Băng Lệ, điểm chân thoát ra cửa Dịch quán.
Hành động đoạt giai nhân của y khiến cho quần hùng nhốn nháo.Ngay lập tức có ba người thoát lên cản đường y. Ba người đó vận võ phục của Kim Tiền bang với những đồng tiền to thêu dệt ngay giữa chứng tỏ thân phận Đàn chủ.Vừa chặn đường thư sinh, ba người đó cùng phối hợp chiếu công. Người dùng đao, người dùng kiếm và kẻ dụng Lang Nha bổng. Cả ba đồng loại hướng binh khí của họ vào vùng thượng đẳng của thư sinh. Chiêu thức của họ rất ư tàn độc. Mặc dù bị ba người kia chặn đường đào thoát nhưng thư sinh nọ vẫn không hề giảm cước pháp thần kỳ.
Tả thủ thì Tô Băng Lệ, hữu thủ chớp động. Khi hữu thủ của y chớp động thì quần hào mới bật ra tiếng thảng thốt :- Y... Bách Thủ quái chưởng!Có thể nói cả một màn ảnh thủ dày đặc che kín cả ba ngọn binh khí đang tập kích của thư sinh nọ. Chẳng một ai nhận biết kỳ chiêu gì được thư sinh sử dụng thế nhưng ngọn Lang Nha bổng của gã Đàn chủ Kim Tiền Bang đứng giữa lại hứng lấy đao và kiếm của hai người kia.Khi đao kiếm chạm vào Lang Nha bổng thì cả ba gã Đàn chủ Kim Tiền bang đồng loạt hứng luôn ba đạo chưởng công vào vùng thượng đẳng.
Binh... Binh.. Binh..
Thân phận là Đàn chủ Kim Tiền bang tất võ công của ba gã đó đâu phải tầm thường. Thế mà cả ba phối hợp chiêu công lại bị trúng chưởng trước mà binh khí của họ thì không chạm được tới chéo áo của đối phương, đủ biết võ công của thư sinh kia đã đạt ngoài cảnh giới siêu tuyệt.
Bình luận truyện