An bài xong tất cả mọi thứ, Đoạn Vân bắt đầu ra tay trị liệu cho mười mấy vạn người bộ tộc cuồng chiến sĩ. Bởi vì có quá nhiều người Đoạn Vân phải từ từ tiến hành theo kế hoạch.
Hết ba mươi ngày, Đoạn Vân mới giải trừ toàn bộ căn bệnh cuồng hóa của mười mấy vạn người bộ tộc cuồng chiến sĩ. Hơn nữa, để phát huy tốt nhất năng lực tác chiến của bọn họ, Đoạn Vân đã đem một con rồng cấp tám luyện hóa, phối hợp với các loại dược tài để làm ra một số lượng thuốc nước rất lớn đủ cho mấy vạn người mỗi người một chén. Đây là loại thuốc Đoạn Vân đặc biệt chế ra để điều trị chứng bệnh cuồng hóa của bộ tộc cuồng chiến sĩ. Loại thuốc này được hắn đặc ý chế tạo theo một phương pháp hoàn toàn mới. Hắn đem các loại tinh hoa cho vào rồi dùng phương pháp chưng cất, cho đến khi hình thành ra một thứ thuốc ở trạng thái lỏng. Đoạn Vân phỏng chừng loại dược thủy này sẽ có cùng công hiệu với Tẩy Tủy Đan, hơn nữa còn dễ dàng hấp thu hơn so với Tẩy Tủy Đan. Còn kết quả cũng rất khả quan, một chén Tẩy Tủy Thủy, tương đương với nửa viên Tẩy Tủy Đan. Điều này làm cho Đoạn Vân rất hưng phấn, cứ như vậy hắn có thể đề cao thực lực cho một số lượng lớn thủ hạ của bản thân.
Theo thỏa thuận giữa Pháp Lạp Kì và Đoạn Vân, Đoạn Vân sẽ có đội ngũ hai vạn người cuồng chiến sĩ chính qui. Đoạn Vân đặt tên đơn vị này là Cuồng Long lưỡng sư. Dưới tác dụng của Tẩy Tủy Thủy, cộng thêm gần ba mươi ngày huấn luyện nữa, khi không cuồng hóa thì thực lực của đội quân có thể đạt tới cấp năm trở lên. Đây là một lực lượng binh lính có thực lực cao cấp kiếm sư ( thực lực cấp bảy ). Hơn nữa để đảm bảo cho bọn họ có thể phối hợp tốt với nhau, Đoạn Vân tách toàn bộ những người có thực lực cấp sáu trở lên sắp xếp ở cuồng long nhất sư, những người có thực lực cấp năm toàn bộ an bài ở nhị sư. Như vậy, cuồng chiến sĩ dưới sự chỉ huy của Đoạn Vân, có thể nói là như cá gặp nước.
Để cho thuận tiện Đoạn Vân rút ra vài sĩ quan cấp đại đội trưởng từ Nanh Sói tới Cuồng Long giữ các chức vụ sĩ quan cao cấp, đồng thời cũng cho một vài người của Nanh Sói phụ trách các chức vụ giáo quan. Giao cho Pháp Lạp Kì làm quân đoàn trưởng của hai Cuồng Long sư đoàn này. Nanh Sói sẽ là một sư đoàn độc lập, do phó sư trưởng Hi La đảm nhiệm chức vụ sư trưởng. Đoạn Vân tự phong cho mình là tư lệnh, chưởng quản binh quyền.
- Lâm Lâm, cái cô thị nữ tên là Tiểu Nguyệt có thật thà không? Truyện được copy tại Truyện FULL
.Đoạn Vân hôm nay đến thư phòng gặp Khải Sắt Lâm. Lúc này, trong phòng chỉ có hai người bọn họ, Đoạn Vân ôm Khải Sắt Lâm, hai tay đặt ở vài địa phương rất đặc sắc.
- Vân … ừm.. không nên, ngươi có chuyện gì thì nói, không nên động thủ động cước.
Khải Sắt Lâm dưới bàn tay tà ác của Đoạn Vân dần dần không chống đỡ được nữa, cả người nàng vô lực bị hai tay của Đoạn Vân đánh bại.
- Lâm Lâm, ta muốn nàng!
Đoạn Vân từ phía sau lưng ôm Khải Sắt Lâm, không ngừng vuốt ve trước ngực. Theo góc áo, hai bàn tay Đoạn Vân đã trực tiếp leo lên đỉnh núi của Khải Sắt Lâm. Trải qua sự cải tạo của mấy viên Tẩy Tủy Đan, Khải Sắt Lâm vốn đã là một đại mỹ nữ nay mị lực của nàng càng thêm hấp dẫn, làm cho Đoạn Vân dâng lên niềm cảm xúc mãnh liệt. Đầu của hắn áp vào Khải Sắt Lâm không ngừng cọ xát, miệng không ngừng hôn hít. Hắn xuất toàn lực với chiến ý cuồn cuộn tấn công vào kiều đồn cao cao, vừa mềm mại vừa đàn hồi, lại có xu thế áp sát đánh xáp lá cà!
- Ở đây hả? Bây giờ còn là ban ngày mà!
Khải Sắt Lâm dù sao cũng không thể 'hào phóng' như Đoạn Vân, nếu trực tiếp ở ngay thư phòng mà làm cái việc như thế này với Đoạn Vân, nếu ai biết được thì nàng chỉ còn có nước chui đầu xuống đất.
Đoạn Vân vẫn không hề dừng những động tác táo tợn lại, mà cứ từng bước truy bức. Hắn bắt đầu cởi mấy cái nút áo của Khải Sắt Lâm.
- Đúng, Lâm Lâm, đúng là ở chỗ này! Ta thích nàng!
Nói xong, Đoạn Vân dìu Khải Sắt Lâm đi tới, hôn nàng. Lần này Khải Sắt Lâm không còn cắn chặt hai hàm răng giống như những lần trước.
Nàng không ngừng dùng cái lưỡi vừa mềm vừa thơm chọc ghẹo Đoạn Vân, nhưng lại vẫn trốn tránh không ngừng, làm cho con ô long của Đoạn Vân chạy theo cuống cuồng mà cũng không cách nào đến đích. Đoạn Vân dưới sự chọc ghẹo của Khải Sắt Lâm càng bị dục hỏa lấn át, hạ thể căng lên không chịu nổi. Cảm giác đau tức làm cho Đoạn Vân càng tấn công mạnh hơn. Lúc này Đoạn Vân đã áp sát vào chỉ còn cách một lớp quần áo mỏng manh, đã có thể cảm giác được làn da mềm mại ấm áp. Dưới sự kích thích kiểu này, tiểu Đoạn Vân càng khó có thể tự chủ được.
Đoạn Vân rốt cuộc không chịu được loại kích thích này nữa, dục vọng đã hoàn toàn chiếm lĩnh không gian tư duy trong đại não hắn rồi. Hắn ôm chầm lấy Khải Sắt Lâm, xé sạch quần áo của nàng, sau đó là quần của mình. Vật ngăn ở hạ thể Đoạn Vân đã biến mất, tiểu Đoạn Vân nghiêng nghiêng công kích vào cặp đùi mềm mại của Khải Sắt Lâm, muốn tìm cách giảm bớt loại đau tức này một chút (Wm: quả là đáng thương). Nhưng cái loại cảm giác mềm mại mát rượi này khi tiếp xúc với tiểu Đoạn Vân thì như tưới dầu vào dục hỏa của hắn. Đoạn Vân cơ hồ muốn phún phát ra. Hắn cố khống chế cửa thành, tiểu Đoạn Vân không ngừng tìm kiếm địa điểm để có thể giúp người phi thăng. Rốt cục, ở một nơi đầy hoa thơm cỏ lạ, hắn đã tìm được một bến thuyền, tiểu Đoạn Vân cứng rắn như sắt thép rốt cục đã tìm được mục tiêu. Không hề nghỉ ngơi, tiểu Đoạn Vân lập tức xung phong, một súng tiến công.
- A! Đau! Vân, chàng nhẹ chút!
Khải Sắt Lâm bị Đoạn Vân phá vỡ cổng thành tiến vào như thác lũ, đau đớn kịch liệt làm cho cả thành trì ẩm ướt của vị Đại mỹ nhân phải kêu ầm lên.
Có một điều làm cho Đoạn Vân rất khó hiểu, … của Khải Sắt Lâm lại rất chặt, hơn nữa ẩm ướt, một cõi thiên nhiên u tuyền vừa sống động vừa mềm mại có một loại hấp dẫn rất kỳ diệu. Nếu không phải Đoạn Vân cấp tốc bế quan tỏa cảng, có thể sớm đã giải giáp qui hàng rồi. Cái loại cảm giác kỳ diệu này làm cho Đoạn Vân không khỏi tự hỏi vì sao cái … của Khải Sắt Lâm lại rất khác với lần trước, dục hỏa ở hạ thể có thể đốt cháy mọi loại quân phiến loạn. Bất quá, Đoạn Vân cũng đoán ra đây là công hiệu của Tẩy Tủy Đan!
Đoạn Vân không ngừng tấn công, co kéo. Hơn nữa, khoái cảm mãnh liệt làm cho Đoạn Vân hơi mê man. Không thể thất bại thảm hại trước mặt người đàn bà của mình được, Đoạn Vân lại tiếp tục chính sách bế quan. Lúc này, Đoạn Vân sinh ra một ý nghĩ lớn mật - vào lúc này mà vận hành chân khí chắc có nhiều hiệu quả lắm? Nói là làm, lập tức hắn vận Thái Cực chân khí lên.
Kỳ thật khi Đoạn Vân bắt đầu tấn công, hắn thấy chân khí trong cơ thể đã bắt đầu dục động, còn bây giờ lại do Đoạn Vân tự vận hành lên. Kết quả là, chân khí trong cơ thể Đoạn Vân tuần hoàn không ngừng, hơn nữa có một cổ chân khí nho nhỏ chạy thẳng theo máu của Đoạn Vân tập trung vào một bộ vị - tiểu Đoạn Vân. Cảm nhận được chân khí biến hóa trong cơ thể, Đoạn Vân hơi hối hận, lỡ nếu hắn tẩu hỏa nhập ma thì quả là oan uổng vì cái trò thử nghiệm ngớ ngẩn này. Bất quá, chuyện trước mắt làm cho Đoạn Vân không dừng lại được, khoái cảm mãnh liệt làm cho Đoạn Vân cứ phải tiếp tục. Họ từ thư phòng chiến đấu cho tới trên giường. Họ không ngừng thay đổi tư thế, tạo ra đủ mọi hoa dạng bất tận đưa đến cho Đoạn Vân và Khải Sắt Lâm từ cao trào này đến cao trào khác. Khải Sắt Lâm đã phún phát vài lần. Rốt cục, sau khi trải qua vài giờ giằng co, Đoạn Vân mãnh liệt phún phát. Vô số tiểu Đoạn Vân một lần nữa làm cho Khải Sắt Lâm đạt đến một cao trào mà trước đó chưa từng có.
Còn trong nháy mắt khi Đoạn Vân phún phát, bộ phận chân khí đang tập kết ở tiểu Đoạn Vân cũng tiến vào trong cơ thể của Khải Sắt Lâm. Hơn nữa, Đoạn Vân có thể cảm nhận được lộ tuyến vận hành của bộ phận chân khí đó trong cơ thể Khải Sắt Lâm. Nó vận động theo lộ tuyến của Thái Cực chân khí của mình. Cái làm cho Đoạn Vân giật mình là bộ phận chân khí đó sau khi vận hành trong cơ thể Khải Sắt Lâm, lại quay về trong cơ thể của Đoạn Vân. Hơn nữa nó trở nên càng thêm lớn mạnh tinh thuần!
Nhìn kỹ Khải Sắt Lâm, nàng cũng không mỏi mệt như vừa rồi nữa, sắc mặt rất hồng nhuận. Đôi môi xinh đẹp ướt át làm cho Đoạn Vân một lần nữa xúc động lên, tiểu Đoạn Vân vốn còn đóng quân ở trong cơ thể Khải Sắt Lâm một lần nữa phất cờ.
Vì vậy từ trong phòng lại một lần nữa truyền đến tiếng rên rỉ mê người của Khải Sắt Lâm và tiếng gầm gừ hưởng thụ của Đoạn Vân! Từ buổi chiều, một mạch kéo dài tới đêm khuya.
Buổi sáng ngày thứ hai, ôm lấy Khải Sắt Lâm vẻ mặt thỏa mãn, Đoạn Vân cảm thụ biến hóa của chân khí trong cơ thể. Chân khí của hắn trong một đêm đã lớn mạnh lên vài phần, điều này trước đây Đoạn Vân phải không ngừng tu luyện trong một tháng mới có thể đạt tới được. Đoạn Vân nghĩ tới hai chữ - Song tu! Bất quá có phải là song tu hay không thì còn phải hỏi Khải Sắt Lâm, nếu tiến bộ này lại làm hại đàn bà của mình thì hắn quyết sẽ không làm như vậy.
- Lâm Lâm, tỉnh tỉnh! Ta có việc muốn hỏi nàng!
Đoạn Vân đánh thức Khải Sắt Lâm lúc này vẫn còn hơi mơ màng.
- Làm sao vậy? Vân, có chuyện gì thì chàng hỏi đi!
Khải Sắt Lâm ngái ngủ mắt nhắm mắt mở, thấy Đoạn Vân một bên, vẻ mặt lộ ra vẻ ngọt ngào, ngả đầu vào lòng Đoạn Vân.
- Nàng cảm thụ biến hóa trong cơ thể một chút! Để ta bắt mạch cho nàng!
Sau đó Đoạn Vân cầm tay bắt mạch cho Khải Sắt Lâm. Hắn phát hiện một vấn đề rất trọng yếu - Trong cơ thể Khải Sắt Lâm cũng có chân khí, hơn nữa Đoạn Vân phỏng chừng nàng còn tương đương với kiếm sĩ cấp hai nữa.
- Ma lực dường như có gia tăng nhất định! À, cái gì trong cơ thể âm ấm mềm mại đang lưu động thế nhỉ?Làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
Khải Sắt Lâm nhắm mắt lại cảm thụ vẻ rất cao hứng.
- Đó là chân khí ……
. Đoạn Vân dạy cho Khải Sắt Lâm một chút lộ tuyến vận công và tri thức kinh mạch.
- Nhớ kỹ lộ tuyến vận công chưa? Sau này ta sẽ dạy Thái Cực quyền và Thái Cực kiếm cho nàng. Công pháp này là một môn rất cao thâm, luyện tới tầng cao nhất thì ra cái gì thì ta cũng không biết. Bất quá ta bây giờ mới ở tầng thứ hai đã có thực lực cấp bảy rồi. Lâm Lâm, ngươi cần phải luyện tập cho tốt nhé. Nhớ kỹ, mỗi sớm, mỗi tối!
Đoạn Vân dặn dò.
- Vân, chàng thật tốt! Thiếp nhớ rồi.
Khải Sắt Lâm ngọt ngào nói, cả người rất ôn nhu ôm lấy Đoạn Vân.
- Tiểu yêu tinh, sau này chúng ta còn phải gia tăng luyện công nữa! Hai người cùng nhau luyện, giống như ngày hôm qua đó! Sau này, chúng ta luyện công theo đường tắt!
- Ừm, chàng đừng nói nữa, mắc cỡ chết người ta!
- Ha ha, tốt lắm, ra khỏi giường đi! Tới đây, ta giúp nàng mặc quần áo!
- Được!
Bất quá, Đoạn Vân mặc quần áo cho Khải Sắt Lâm mà phải mất đến nửa giờ! Nếu không phải Đoạn Vân còn có chuyện phải làm, hắn nhất định sẽ còn gia tăng thời gian 'luyện luyện công' he he.