Trong hai tháng kế tiếp, Đoạn Vân liên tục phát triển lực lượng quân chủ lực. Còn Atula, mặc dù không đình chỉ chinh thảo Thần giới phương Đông như trước, nhưng cuộc chiến đấu giữa hắn với Thần tộc phương Đông chỉ đánh cho có lệ chứ không ở mức độ gay gắt như trước khi kết minh cùng Đoạn Vân. Loại chiến đấu lai rai kiểu này làm cho Đoạn Vân hiểu ra, tên minh hữu cũng đã đề phòng mình.
Atula cũng rất minh bạch, nếu đuổi tận giết tuyệt Thần tộc phương Đông, mười đại Thần Binh Vệ chắc chắn sẽ ra khỏi tâm Thần giới, đến lúc đó, mười đại Quang Minh Vệ cũng không thể không kéo ra. Địa vị chí cao của Quang Minh Thần Hoàng tương lai có thể sẽ rơi vào một trong mười đại Quang Minh Vệ. Hơn nữa, Đoạn Vân cũng rất có thể vì việc này mà đoán ra bí mật của hai đại Thần Hoàng. Do đó, Atula hiểu rõ hắn chỉ có thể áp chế thế lực Thần tộc phương Đông, nhưng tuyệt đối không thể đuổi tận giết tuyệt. Hắn cũng rất rõ là không thể tìm được gì tốt đẹp từ Đoạn Vân, cũng không thể buộc Đoạn Vân giao cho hắn Tây đại lục, cho dù hắn đã không tiếc xương máu công hạ Thần giới phương Đông. Coi như công cốc, công sức đành đổ sông đổ biển. Còn ai là minh hữu, ai là địch nhân thì không biết chừng, mọi sự đều có thể phát sinh chuyển biến. Đến lúc đó, nếu muốn áp chế được Đoạn Vân thì phải mượn lực của mười đại Quang Minh Vệ rồi.
Bộ tộc Thiên sứ dưới sự khống chế của Atula tấn công Thần giới phương Đông nửa vời. Theo Atula, Đoạn Vân đã nói là việc khôi phục không gian ma lực phải cần có thời gian, vậy mình cũng không vội công hạ Thần giới phương Đông. Đoạn Vân cũng trì hoãn không thèm cứu sống đám Thiên sứ, với lý do là hắn đã hết năng lượng làm sống lại. Atula tự nhiên cũng biết Đoạn Vân chỉ lấy cớ, nhưng hắn cũng không thúc dục Đoạn Vân làm gì.
Thời gian hai tháng cứ như vậy trôi qua. Trong hai tháng, Đoạn Vân dùng hết sức cố tăng lực lượng quân chủ lực của mình lên, hết lần bế quan này lại đến lần khác, đồng thời hắn cũng tu luyện thực lực bản thân. Thực lực Đoạn Vân cần phải thật mạnh, khi sức mạnh của hắn tăng lên, tiềm lực phát triển của đám ma sủng và nô lệ sẽ được hưởng sái mà tăng theo.
Hai tháng này, Đoạn Vân chỉ giao bốn Chủ Thiên Sứ lại cho Atula, hơn nữa còn cấy vào sâu trong linh hồn Chủ Thiên Sứ một chút dấu vết, đến cả bốn tên Chủ Thiên Sứ cũng không biết. Về phần ba mươi Năng thiên sứ và hai ngàn Lực Thiên sứ còn lại, bọn họ vẫn bị đóng băng như trước.
Atula chẳng có biện pháp gì đối phó được với Đoạn Vân, ba mươi Năng thiên sứ và hai ngàn Lực Thiên sứ tuyệt không phải là một vũ lực nhỏ, nhưng vừa nghĩ đến sự thiệt hại và khốn khổ của Thần tộc phương Đông, hắn cũng không để nó vào lòng nữa. Nghĩ lại Thần giới phương Đông giờ chỉ còn lại tam đại Thần Vương và Trí Tuệ Nữ Thần Alysa tạm thời thay chức vụ của Sinh Mạng Nữ Thần, còn về lực lượng Chân thần chỉ còn lại có ba mươi tên. Năm đại Chủ thần, một người đã thành lão bà của Đoạn Vân, bốn tên khác bị mình bắt sống, giết chết, rồi giao cho Đoạn Vân. Còn số lượng Đấu thần cả Thần giới phương Đông còn không đến bốn ngàn. Bộ tộc Thiên sứ bây giờ muốn bắt Thần tộc phương Đông chịu nhục nhã như thế nào là tùy vào ý thích thôi.
Ngày 22 tháng13, Andrea tìm đến Đoạn Vân thỉnh cầu. Nguồn tại http://thegioitruyen.com
- Đoạn Vân. Ta tự nguyện hiến dâng sự trinh trắng cho ngươi, nhưng ta muốn ngươi sẽ hứa với ta một điều kiện.
Andrea nói những lời này trong phòng ngủ của Đoạn Vân, nơn nữa lúc này chỉ có nàng và Đoạn Vân ở trong phòng.
Đoạn Vân cười cười:
- Chẳng phải ta đã nói là ta không có hứng thú với thân thể ngươi sao? Ngươi cũng thấy rồi đó, Đoạn Vân ta có nhiều đàn bà vậy rồi, hơn nữa mỗi một người đều chẳng kém gì ngươi. Nhưng ta rất muốn biết, vì sao ngươi lại có quyết định như vậy? Chẳng lẽ là Helen nói với ngươi? Ta nghe nói mấy hôm nay ngươi cũng ngoan ngoãn ra nhiều. Ít nhất cũng hiểu được cách làm một hạ nhân hợp cách.
- Không sai, muội muội Helen nói với ta, ngươi tuyệt đối sẽ không bạc đãi những đàn bà từng có tình với ngươi. Do đó, ta muốn tặng chúc phúc của ta cho ngươi. Thân là Sinh Mạng Nữ Thần, trước giờ ta vẫn thủ thân như ngọc. Ta chưa từng tiếp xúc với một nam nhân nào, ngoại trừ lần trước đụng chạm với vài tên ma sủng ghê tởm của ngươi.
Đoạn Vân nhìn lướt Andrea một lần, lắc lắc đầu nói:
- Ta biết ngươi là xử nữ, nhưng xử nữ sống trên vạn năm thì ta thấy cũng không đáng giá lắm.
- Ta biết. Nhưng ngươi có biết thứ trân quý nhất của Sinh Mạng Nữ Thần Chúc Phúc là cái gì không?
Andrea rất tỉnh táo, nàng nói rất lạnh lùng.
- Ta cũng có chút hứng thú, nhưng mà thần cách của ngươi …?
- Ta chỉ dùng thần cách để làm kho năng lượng chiến đấu, nhưng lực lượng phi chiến đấu vẫn còn trong cơ thể ta. Cái trân quí nhất là Sinh Mạng Nữ Thần Chúc Phúc, chính là toàn bộ sở trường của ta. Chung Cực Chúc Phúc là một cái mạng. Nói cách khác, nam nhân có được một đêm đầu tiên của ta, có thể sở hữu một mạng sống nữa.
Mắt Andrea nhìn chằm chằm vào Đoạn Vân, nàng rất hận nam nhân này, nhưng nàng biết, nàng đã không có cơ hội báo thù nữa. Helen cũng nói, đàn bà của Đoạn Vân tương lai sẽ là đàn bà hạnh phúc nhất trên thế giới này, Helen cũng rất mong muốn có thể trở thành đàn bà của Đoạn Vân.
- Thêm một sinh mạng nữa à? - Nghe thế, Đoạn Vân cũng có chút động tâm.
- Thế nào? Chỉ cần ngươi hứa với ta một điều kiện, ngươi có thể có được ta. Hơn nữa có thể có thêm một sinh mạng.
Andrea nhìn vào mắt Đoạn Vân, tỏ ra vô cùng khát vọng.
- Trước tiên nói về điều kiện của ngươi cái đã. - Đoạn Vân cười cười vẻ bất cần.
- Ta hy vọng ngươi tha cho Thần tộc phương Đông.
- Ta tha cho họ?
Đoạn Vân lắc lắc đầu.
- Andrea, ngươi có biết tại sao ta xúi dục bộ tộc Thiên sứ phát động chiến tranh với Thần tộc phương Đông không?
- Ta biết, là lầm lẫn của ta. Là ta ngu xuẩn, dám yêu cầu một người cường đại thần phục Thần giới. Nhưng đây chỉ là lầm lẫn của một người, mấy trăm vạn sinh linh Thần giới đều vô tội.
Nghe thế, Đoạn Vân giật nảy người. Đường đường là một người cao ngạo, lại dám ngoan tâm hạ thủ muội muội mình, lại nói ra những lời như vậy. Đoạn Vân lúc này coi trọng Andrea hơn.
- Ngươi nhìn cái gì?
Dưới ánh mắt nhìn lom lom của Đoạn Vân, ngữ khí Andrea biểu đạt sự bất mãn vì bị khinh nhờn.
- Ngươi là Helen hay Andrea?
Đoạn Vân cười nói.
- Ngươi tuy là Andrea, nhưng, ta biết Andrea tựa hồ không phải như thế.
- Đoạn Vân, rốt cuộc có đáp ứng điều kiện của ta hay không?
Andrea nói rất thẳng thắn, cũng rất ương bướng.
- Không đáp ứng. - Đoạn Vân trả lời thẳng vào vấn đề.
- Tại sao? Chẳng lẽ một mạng còn không hơn việc xâm chiếm Thần giới sao? - Andrea không hiểu hỏi lại.
- Đầu tiên, chính bộ tộc Thiên sứ trực tiếp đánh Thần giới phương Đông các ngươi. Atula chỉ là minh hữu của ta, không phải là bộ hạ của ta. Hơn nữa, Thần giới phương Đông các ngươi bây giờ tổn thất rất nhiều, chỉ cần đánh một trận rất nhẹ nhàng thì đã bị bắt trọn. Tiếp theo, ta không yêu quý gì cái mạng này. Đoạn Vân ta đã có tấm thân bất tử, nếu thế thì có thêm một mạng cũng chẳng làm nên chuyện gì.
Đoạn Vân lạnh nhạt nói ra nguyên nhân của mình. Thật ra nguyên anh đã có thể xem như một cái mạng khác của Đoạn Vân. Mà Đoạn Vân cũng không biết cái mạng thứ hai mà Andrea vừa nói rốt cuộc có thêm tác dụng phụ gì không?
- Hừ, nam nhân không có kiến thức. - Andrea hừ một tiếng.
Đoạn Vân cười nói:
- Kỳ thật ta cũng không muốn giết ai cả, nhưng chính là vì Thần các ngươi, cưỡi lên đầu lên cổ nhân tộc đã quá lâu rồi. Để nhân giới phát triển, ta không thể không lựa chọn hạ thủ Thần các ngươi. Quả thật, so với Thần tộc phương Đông các ngươi, ta thấy ghét điểu nhân hơn.
- Điểu nhân? Ta lần đầu tiên nghe thấy người ta hình dung bộ tộc Thiên sứ như vậy.
Andrea cười lạnh. Không ngờ Đoạn Vân lại gọi bộ tộc Thiên sứ mà mình kết minh là điểu nhân.
- Ta vốn muốn kết minh với Thần tộc phương Đông các ngươi, nhưng thái độ của ngươi đối với ta làm ta rất khó chịu. Do đó ta không thể không làm ngược với ý định ban đầu, lựa chọn kết minh với bộ tộc Thiên sứ, thế lực bị ta đồ lục gần một nửa, cũng cứu cho đám thiên sứ trung cao cấp mà ta giết sống lại. Do đó mới tạo thành cục diện hôm nay. Không phải ta, mà là ngươi làm, người là một người đàn bà thiếu hiểu biết.
- Kết minh với chúng ta? Hừ, Đoạn Vân, ta biết, vô luận ngươi kết minh với ai trước, ngươi cũng sẽ tiêu diệt minh hữu của ngươi thôi. Tôn chỉ của Trung Hoa gia tộc ngươi là: tiêu diệt cường địch dám cùng chống lại Trung Hoa, thu phục đồng hóa mọi thế lực vừa được thu phục. Do đó, kết quả cuối cùng của lưỡng đại Thần giới chắc chắn sẽ bị ngươi tiêu diệt, sẽ bị ngươi thu phục. - Andrea một lần nữa cười lạnh.
Đoạn Vân cười nói:
- Xem ra việc làm nô tỳ đã làm ngươi thông minh ra không ít. Tiến bộ rất lớn. Sao, nguyện ý thần phục không? Nếu nguyện ý thần phục, vậy ngươi có thể làm đàn bà của ta, ta có thể trả thần cách cho ngươi. Thần giới có thể được xem là một thế lực được Trung Hoa gia tộc bảo hộ. Trong tay ta bây giờ có tới sáu ngàn Đấu thần, bốn mươi Chân thần, còn có thi thể của tứ đại Chủ thần. Họ đều bị Atula giết chết, sau đó được ta đem về đây.
- Ngươi có thể cứu họ sống lại không?
Ngữ khí Andrea có vẻ nhẹ nhàng hơn nhiều.
- Có thể. Thiên sứ đột nhiên xuất hiện cũng chính là do ta cứu sống lại, mà cũng mới chỉ là một nhóm đầu thôi. Vốn bộ tộc Thiên sứ tổn thất rất thảm trọng, nhưng đáng tiếc là, ngươi lựa chọn làm địch nhân của ta. Do đó những điểu nhân vừa chết, được ta cứu sống lại một lần. - Đoạn Vân nói lạnh nhạt.
Lúc này, Andrea gỡ quần áo trên người mình xuống, để toàn bộ thân thể khiết bạch như ngọc lộ ra trước mặt Đoạn Vân.
Ngọc thể mê người, tràn ngập vẻ hấp dẫn vô tận đối với mọi nam nhân. Người đàn bà từng bị Đoạn Vân biến thành nữ tỳ, kiêu ngạo cao quý bị Đoạn Vân đè xuống. Đoạn Vân muốn chính mình là người giày xéo thân thể người đàn bà đã từng làm hắn khó chịu. Do đó, hắn thô lỗ chộp lấy nàng đang trong 'trang phục' thập phần hấp dẫn nam nhân.
Đêm hôm đó, Đoạn Vân rất cuồng bạo, sỗ sàng, hắn đối đãi với nàng như với cừu nhân, đem tất cả dục hỏa phát tiết vào người đàn bà từng rất cao quý, rất kiêu ngạo này. Hơn nữa, 'chiêu thức' hạ thủ cũng rất quỷ dị, và rất tàn nhẫn. Cho dù đối với hai yêu nữ thị nữ của mình, hắn cũng sẽ không điên cuồng như đêm đó. Dưới sự giày vò điên cuồng của Đoạn Vân, Andrea vốn là người hoàn toàn thơ ngây trong việc nam hoan nữ ái, bị xỉu lên xỉu xuống mấy lần, nhất là lần đầu tiên Đoạn Vân phá thể 'chui' vào, nàng đau đớn đến thiếu chút nữa phát cuồng. Nhưng sau đó, sau khi nữ thần đã bị Đoạn Vân hành hạ chết đi sống lại, nàng lại như lên đồng, tựa hồ trong tận xương cốt nàng tràn ngập sự dâm dục vô tận. Đêm hôm đó, nàng đã điên cuồng đáp trả Đoạn Vân.