Có một loại cảm giác mang tên là yêu thương. Có một loại khổ sở mang tên là đau đớn... Thước Mộng cậu không hiểu nổi mình chính là quá ngu ngốc, hay tại người đàn ông kia quá đáng sợ? Cái sự thật ngày ngày đều diễn ra trước mắt cậu đó, chẳng khác nào giống như một thước phim quay chậm tua đi tua lại nhiều lần trong đầu.
Đó là hình ảnh cậu trần truồng lõa thể dưới thân người đàn ông cường tráng. Mà người đàn ông đó, lạnh lùng, đáng sợ, khiến cho cậu chỉ biết run rẩy mà thuận theo, không thể nào phản kháng. Giống như cả đất trời trong phút chốc đều bị sụp đổ, cậu thẫn thờ.
Người đàn ông đó quả nhiên thật là đáng sợ. Dày vò cậu, khiến cậu tổn thương, làm cho cậu cảm thấy thập phần sợ hãi cùng với nỗi hổ thẹn bủa vây lấy toàn bộ tâm trí. Cậu hoảng sợ, thực sự là rất hoảng sợ! Cậu muốn buông bỏ tất cả để chạy trốn, nhưng tại sao người đàn ông đó lại giống như là mãnh thú, nuôi nhốt cậu, không cho cậu chạy thoát? Đối với sự lạnh lùng của anh ta, cậu chỉ có thể vô lực như thế. Thẫn thờ nhìn lên trần nhà, cảm xúc của cậu thật rối loạn. Cuối cùng, cậu đã trao thân của mình cho người đàn ông đó mất rồi...
Bình luận truyện