Tao đoán chắc cũng là đình chỉ học như lần trước đi.Bên ngoài phòng hiệu trưởng, một đám học sinh đứng tụm năm tụm ba ở ngoài nghe lén, vừa nghe vừa thì thầm bàn tán. Lục Nhân lần này gây ra chuyện lớn, nếu không đình chỉ cô thì sẽ thực sự ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà trường. Bên trong phòng hiệu trưởng, Lục Nhân ung dung đi quanh phòng xem xét, hết cầm gậy đánh gôn của hiệu trưởng Tần rồi lại lật tung đống sách dày cộp trên kệ. Hoàn toàn không có bộ dáng gì của một học sinh sắp bị tuyên án phạt cả.
Hiệu trưởng Tần, lần này ông phải làm rõ cho tôi. Học sinh Lục của các người đánh con trai bảo bối của tôi thành ra thế này, thế mà đến một câu xin lỗi cũng không có là sao hả? - Xin phu nhân bình tĩnh, tôi nhất định sẽ làm rõ chuyện này mà. Hiệu trưởng Tần lau mồ hôi trán, hướng về phía Lục Nhân trừng mắt. Cái con nhỏ này, chưa bao giờ là không kiếm chuyện về cho ông lo. Phụ huynh học sinh đương nhiên là không thể động đến, nhưng cái con nhóc này...là tiểu ma đầu tuyệt đối không thể động tới nha.
E hèm, Lục Nhân. Tần Chỉ Vân ho nhẹ một cái, nháy mắt với tiểu tổ tông kia. Chỉ mong cô phối hợp một chút với ông mà thôi. Lục Nhân nhún vai, vẻ mặt không quan tâm đặt chiếc bình cổ xuống rồi đi về phía hiệu trưởng. Đối mặt với vị phu nhân xa hoa kia cùng với con trai bà ta đang phải cuốn băng đầy tay.
Bình luận truyện