"Xem gì cơ?", anh thẳng thừng phủ nhận.
"Ha ha ha! Đừng lừa tôi, chắc chắn là cậu đã xem rồi, có phải dáng người Hâm Dao đẹp lắm không?", Tiêu Nhất Phi ranh mãnh như yêu tinh, hỏi.
Trần Hạo tức giận nói: "Tôi không biết cô đang nói gì cả!"
Chẳng mấy chốc, hai người đã đến trước nhà của Tiêu Nhất Phi.
Xe dừng nhưng cô ấy chỉ duyên dáng cười mà không xuống xe: "Trần Hạo... Có phải kiềm chế hết nổi rồi không?"
Trần Hạo cạn lời, không rõ yêu tinh này lại muốn chơi trò gì.
Tiêu Nhất Phi cười nói: "Giường nhà tôi lớn lắm, cách âm cũng rất tốt!"
"Tiêu Nhất Phi, có phải không quyến rũ tôi là cô không chịu được không?", anh chịu thua. .
||||| Truyện đề cử: Mỗi Ngày Đều Bị Anh Rể Thao |||||
"Nói đúng rồi đấy, chị đây muốn quyến rũ chàng trai đáng yêu của mình lên giường cho Núi Băng nhà cậu hối hận...", nói đến đây, Tiêu Nhất Phi nhìn Trần Hạo, nở nụ cười thật tươi.
Anh cười khổ: "Rồi rồi! Cô thắng rồi, tôi chịu thua, xuống xe giùm, đi ngủ sớm đi..."
Cô ấy lại nhẹ nhàng dùng ngón tay vẽ vòng vòng trên cánh tay của Trần Hạo: "Vào đi mà..."
Ặc...
Anh hít sâu một hơi, yêu tinh tác quái đúng là...
Nhìn đôi mắt hút hồn kia xem...
Nhìn đôi mày dáng S kia xem...
Sau khi cười khúc khích hoàn thành thói quen, Tiêu Nhất Phi không biết từ đâu lấy một thỏi son ra, mượn kính chiếu hậu tô thêm son.
Dáng vẻ ấy, nét cười ấy làm cho Trần Hạo ngẩn ngơ như bị sét đánh.
Tiêu Nhất Phi hơi nghiêng đầu mỉm cười nhìn anh: "Chàng trai, chị đây đẹp không? Còn chờ gì nữa?"
Nghe thấy câu này, Trần Hạo không cười như trước đây, chẳng trả lời gì mà đột nhiên mạnh bạo đè cô ấy xuống ghế ngồi, ghế cũng bị hạ xuống, hết thảy chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Tiêu Nhất Phi sững sờ, không tin được anh lại phản kích thẳng thừng và bá đạo như vậy.
Cô ấy chưa kịp kháng cự thì đã bị nụ hôn nặng nề của Trần Hạo chiếm hữu.
Tiêu Nhất Phi hốt hoảng, dần dần chìm đắm trong nụ hôn như có ma lực của anh.
Ngay lúc cô ấy cảm thấy như sắp chết đuối thì Trần Hạo chợt mỉm cười nhổm dậy, dừng mọi việc lại.
Tiêu Nhất Phi u oán nhìn người đàn ông đang bá đạo nằm đè lên người mình.
"Cô thật sự muốn làm người phụ nữ của tôi à?", cũng vào lúc này, Trần Hạo bất chợt hỏi một vấn đề thót tim.
Tiêu Nhất Phi ngẩn ngơ, một người luôn giỏi ăn nói như cô ấy thế mà lại không biết nên đáp lại thế nào.
Đôi mắt Trần Hạo sâu thẳm như có thể nhìn thấu mọi thứ, thấy cô ấy không trả lời bèn khẳng định: "Cô vẫn chưa sẵn sàng".
Tiêu Nhất Phi hốt hoảng xuống xe, dõi mắt nhìn theo Trần Hạo lái xe phóng đi, thật lâu sau mới hoàn hồn.