Lần đầu tiên Van Thiều Lỗi gặp y là đang trong lúc hành tẩu, đó là một gã thiếu niên ước chừng mười bốn tuổi, hắn trên người xiêm y rách nát, tóc rối bù, cả người thoạt nhìn vừa gầy lại vừa đen. Thiếu niên kia tựa hồ lúc rơi xuống đất động phải cánh tay bị thương, hắn bưng bả vai giãy dụa đứng lên. Vân Thiều Lỗi nhíu mày, coi như nhìn không thấy, tiếp tục đi về phía trước. Hắn luôn luôn không có đồng tình trái tim, người khác thống khổ cùng hắn không quan hệ.
Thiếu niên kia ngẩng đầu, nhìn thấy Vân Thiều Lỗi trang phục kiếm khách, y vô thần đôi mắt đột nhiên mở to, hiện lên một tia hy vọng, té ngã nhào đến dưới chân Vân Thiều Lỗi, lôi kéo Vân Thiều Lỗi y bào, ê a phát ra âm thanh.
Cho đến khi Vân Thiều Lỗi phát hiện ra y là cháu của lục vương gia thì đã bị thích khách truy lùng, thế nhưng lại là kẻ câm điếc xấu xí… Vân Thiều Lỗi không nghĩ định gánh loại phiền toái này, nhưng là…hắn nắm trong tay bí kíp, trước mắt Phượng Du Lâm bất luận là thật hay giả, nhưng này nội công tâm pháp cầu còn không được, hắn há có thể để vụt mất cơ hội? Còn Phượng Du Lâm, cho dù có chết cũng phải bám lấy hắn, dù cho có bị hắn năm lần bảy lượt vứt bỏ, vì hắn chính là hi vọng cuối cùng giúp hắn có thể đoàn tụ với gia đình. Nhưng dần dần, cả hai đều phát hiện ra đối phương đều không chán ghét như trong suy nghĩ, một tình cảm đang dần nảy sinh giữa hai người…
Bình luận truyện