Ngay khi Gia Dính tới, yến tiệc cũng chính thức được bắt đầu.
Yến tiệc tối nay, văn võ bá quan trong triều cũng được góp mặt, họ đều đưa nữ quyến trong nhà mình tới. Ngoài mặt chính là chung vui cùng hoàng thượng nhưng thực chất là tới thăm dò thái độ hoàng đế đối với vị quận chúa đột nhiên xuất hiện. Mặc dù Lạp Đa công chúa được cưng chiều hết sức nhưng vị này thì không chắc. Ai cũng giữ một thái độ vừa phải đúng mực khi xuất hiện để tặng lễ.
Giai Dĩnh hiện tại cô vô cùng tò mò. Hôm nay, theo như cô biết vị sứ giả của Đại Quốc- quê hương hờ của cô cũng sẽ xuất hiện. Nhưng cho tới thời điểm hiện tại, vẫn chưa thấy được sự góp mặt của mấy người bọn họ. Vừa nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo liền ngay lập tức xuất hiện.
Âm thanh the thé chói tai của thái giám vang lên. Cô rất ghét nghe âm thanh này. Vì vậy mỗi lần tương truyền cô tiến cung, cô đều cố gắng cách xa vị thái giám công công ra xa một chút, nếu không cô cũng bị thủng màng nhĩ mất. Dường như họ cũng hiểu được chút tiểu xảo nhỏ này, họ đã sống trong cung lâu như vậy, nên mỗi lần truyền lời đều hạ thấp đề xi ben xuống một chút. Nhưng hôm nay là yến tiệc liền không có ngoại lệ.
"Sứ giả Đại Quốc tới"
"Tham kiến hoàng thượng, quận chúa. Hoàng thượng an khang, quận chúa cát tường"
"Miễn lễ. Sứ giả đa lễ."
Hoàng đế ông cũng không có ý định sẽ làm khó sứ giả Đại Quốc, đó là nước lớn hơn nhiều so với Tây Vực. Họ không đến cũng không ai dị nghị gì, nhưng bây giờ cũng đã đến tuy có chút muộn nhưng là nể mặt Tây Vực.
"Đại Quốc nghe nói hoàng thượng có chuyện vui nên cũng gửi một phần đại lễ tới"
"Đại Quốc có lòng"
"Người đâu ban ghế"
Về thân phận của công chúa, hai bên đều biết hẳn là khá đặc biệt nên không ai chủ động nhắc tới. Không muốn vì một vì một vị quận chúa mà gây khủng hoảng quan hệ của hai bên.
Giai Dĩnh hiện tại vô cùng bất ngờ. Cô không nghĩ tới, vị sứ giả này lại chính là vị nam tử cô đã gặp bên ngoài thành. Đây cũng chính là vị vương gia thông minh tài năng nhưng lại bị xa cách trong mấy vị vương gia của Đại Quốc và có thân phận đặc biệt. Mặc dù là trưởng hoàng tử nhưng lại vô duyên với thân phận hoàng đế.
Nhắc đến đây, cũng là cả một giai thoại dài, nguyên chủ cũng không được tham gia yến tiệc trong cung bao giờ, lại hay ở trong phủ nên chưa nghe bao giờ. Tuy nhiên trong thời gian ngắn ngủi tại đó cô cũng được nghe được đa phần câu chuyện.
(NOTE: Thân thế nam chính của chúng ta vô cùng đặc biệt. Mình dựa trên một câu chuyện lịch sử có thật được ghi chép lại ở thời Trần về mối quan hệ phức tạp của hai chị em ruột: Chiêu Thánh Hoàng hậu (Hay còn gọi là Chiêu Thánh công chúa), Hiển Từ Thuận Thiên hoàng hậu (Thuận Thiên công chúa) cùng hai anh em Trần Thái Tông Trần Cảnh và An Sinh vương Trần Liễu, ngoài ra còn có Thái úy Trần Thủ Độ, Linh Từ Quốc Mẫu, phu quân sau này của Chiêu Thánh công chúa Lê Phụ Trần. Tuy nhiên mình sẽ chỉnh sửa để phù hợp với mạch truyện Ái hỉ.
Mình hoàn toàn không mang ý xuyên tạc lịch sử. Mình chỉ thấy trân trọng giai đoạn này và thấy vô cùng đặc biệt nếu có thể khai thác. Dẫu sao "Dân ta phải biết sử ta" đúng không mọi người. Hãy đọc truyện vui vẻ trên trang chủ của mình để ủng hộ công sức nhỏ bé này: https://dtruyen.com/ai-hi/ và trên wattpad, mọi trang khác đều reup)
Giai thoại kinh điển được lưu truyền vô cùng rộng rãi. Vị hoàng đế tiền triều phát điên lúc khoảng thời gian cuối, quyền lực trong triều nằm trong tay Thái úy, lại chỉ có hai vị công chúa, là Chiêu công chúa sau này được lập thành thái tử và trở thành Chiêu Hoàng, Thuận An công chúa sau này được gả cho cháu trai của Thái úy là An Liễu, là một người khảng khái chính trực nặng lòng với việc nước. Em trai của An Liễu là An Cảnh sớm được sắp xếp và trở thành thanh mai trúc mã của Chiêu Hoàng. Ngay khi trưởng thành đã được trao cho hôn phối. Sau này cũng một tay Thái úy, Chiêu Hoàng nhường ngôi cho chồng mình, kết thúc cả một triều đại. Mọi người nói nàng có lỗi với tiền triều, có lỗi với tổ tông nhưng lại mang đến cho đất nược một khởi đầu mới tốt đẹp hơn. Hoàng hậu của tiền triều trở thành phu nhân của Thái úy, cũng không ai dám dị nghị gì. Mọi chuyện tưởng như cứ như vậy mà kết thúc. Nhưng Chiêu Hoàng hậu sau khi mất đi đứa con nhỏ thân thể suy nhược không thể mang thai trưởng tử bị Thái úy thúc đẩy phế hậu đổi thành Chiêu công chúa, đưa chị gái lên làm Thuận An hoàng hậu đang mang thai 3 tháng người con trai thứ ba của An vương An Liễu. Hoàng đế để phản đối đã tới chùa đòi đi tu, An vương náo loạn rất lâu, nhưng cuối cùng đều phải chấp nhận kết quả này. Sau này Hoàng đế cũng có ba vị hoàng tử trong đó vị hoàng tử đầu thân phận đặc thù dù được lập thành trưởng hoàng tử nhưng vô duyên với ngôi vị. Có lẽ ông trời vẫn muốn dành cho Chiêu công chúa một cuộc sống hạnh phúc. Khi bị phế và ở tại chùa một khoảng thời gian, nàng được gả cho một vị tướng quân có tài có đức, và có một nam một nữ, cuộc sống viên mãn. Đến cuối cùng có lẽ chỉ còn An Vương sống trong đau khổ đến cuối đời ông vẫn mang mối hận cướp thê. Ông ép con trai phải hứa sẽ đòi lại công bằng. Cô không biết sẽ ra sao nhưng tới hiện tại họ vẫn tận tâm phục vụ đất nước, trung thành với hoàng đế. Thời đại này, người bị tổn thương nhiều nhất luôn là phận nhi nữ.