Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Hoa rơi là hữu ý, nước chảy là vô tình. Nếu là của nhau thì sẽ tìm thấy nhau. Tiếng gọi của tình yêu thương, ta không nghe thấy, nhưng lại có thể cảm nhận được. Ta có thể nói dối, nhưng nhịp tim thì không. Trái tim là tiếng lòng chân thực nhất. Ngày mùng một tháng sáu, họ gặp nhau. Giây phút ấy, mọi thứ dường như đều bị lu mờ, trong mắt đối phương chỉ hiện hữu duy nhất một thân ảnh - Thân ảnh của chân mệnh thiên tử. Đó chính là định mệnh. Ông tơ bà nguyệt đã se duyên, cho dù dùng thời gian cả đời để tháo gỡ cũng không được.
Bình luận truyện